Ngày xửa ngày xưa, có một người phụ nữ sống trong một ngôi nhà nhỏ xinh xắn. Vào một ngày mùa đông lạnh giá, bà muốn làm một chiếc bánh táo nóng hổi và thơm lừng để ăn. Bà tìm khắp nhà mà chẳng còn trái táo nào cả, chỉ có những chiếc giỏ đựng đầy những củ khoai.
Bà nghĩ, có lẽ mình sẽ lên đường với giỏ khoai này cùng với một trái tim ấm áp, biết đâu mình sẽ tìm được những quả táo. Thế là bà xách giỏ khoai lang và đi ra khỏi nhà.
Chẳng bao lâu sau, bà gặp một cụ già đang ngồi đan những chiếc áo từ những sợi bông. Bà liền hỏi Cụ già :
- Cụ ơi, cụ có táo không ạ? Nếu có, xin cho tôi đổi một giỏ khoai lang lấy một ít táo được không?
Cụ trả lời
- Ồ, ta không có táo. Nhưng ta rất thích những củ khoai lang của cô. Sẽ thật tuyệt nếu đem chúng nướng lên. Ta có một ít bông, cô có thể đổi khoai cho tôi được không?
Người phụ nữ nghĩ : “ Ôi, mình đổi bông để làm gì nhỉ? Mình cần táo cơ mà? Nhưng thôi, Cụ già rất thích những củ khoai này, chúng sẽ mang niềm vui đến cho Cụ. Và ít nhất thì bông cũng nhẹ hơn khoai. Bà nghĩ vậy mà đồng ý.
Sau đó, bà chào tạm biệt Cụ già mà tiếp tục lên đường với một cái giỏ đầy bông. Đi được một lúc, bà gặp một cô gái đang ngồi may những chiếc gối. Bà liền hỏi :
- Này cô gái, cô có táo không? Nếu có cô cho tôi đổi một giỏ bông lấy một ít táo được không?
Cô gái trả lời :
- Ôi tiếc thật, con không có táo nhưng con rất cần giỏ bông kia để nhồi gối. Cô có thể tặng nó cho con không?
Người phụ nữ nghĩ : “ Cô gái này đang rất cần bông, mà mình thì không dùng nó để làm gì. Mình tặng nó cho cô ấy.
Nghĩ vậy, bà tặng giỏ bông cho cô gái. Cô gái cảm ơn bà và hái tặng bà những bông hoa rất đẹp trong vườn.
Bà mĩm cười với cô gái. Sau đó bà tiếp tục lên đường và rồi bà gặp một chàng hoàng tử đang ngồi buồn bả. Bà liền hỏi :
- Này hoàng tử, sao chàng buồn thế?
Hoàng tử trả lời
- Chào cô, cháu đang rất buồn, vì lát nữa cháu đi gặp người yêu nhưng cháu chưa có gì để tặng cho cô ấy.
Người phụ nữ an ủi chàng hoàng tử và nói:
- Dù thế nào đi nữa thì con cũng có một món quà quý giá đó chính là trái tim nồng ấm. Ta sẽ cho con những bông hoa này để con tặng cho người con yêu.
Chàng hoàng tử rất vui mừng, chàng nhận lấy những bông hoa rồi tặng lại cho người phụ nữ một chiếc vòng cổ quý giá mà chàng đang đeo.
Người phụ nữ tạm biệt chàng hoàng tử và thầm nghĩ nếu bán chiếc vòng cổ quý giá này thì mình có thể mua bao nhiêu táo tùy thích.
Nhưng rồi sao đó, bà lại gặp một người mẹ đang ôm một đứa con run rẩy lạnh giá cùng một chú chó lông xám cũng đang run lên vì lạnh. Đứa bé khóc và đòi người mẹ thức ăn.
Nhưng người mẹ chẳng có tiền để mua thức ăn cho con. Người phụ nữ thấy thương quá, bà liền tặng ngay chiếc vòng cổ kia cho người mẹ và nói :
- Con hãy bán chiếc vòng này, nó sẽ giúp con có đủ tiền để mua một ngôi nhà nhỏ và mua thức ăn cho đứa bé.
Người mẹ cảm ơn rối rít và tặng cho người phụ nữ một con chó của cô.
Thế là người phụ nữ dẫn con chó mà tiếp tục lên đường. Và rồi bà gặp một cây táo nặng trĩu quả trên cành, dưới gốc cây là một ông lão đang ngồi buồn bả. Người phụ nữ đến gần và hỏi :
- Này ông lão, sao ông có một cây táo thơm ngon vậy mà còn buồn?
Ông lão trả lời :
- Cây táo thật ngon nhưng nó chẳng thể nói chuyện được với tôi, tôi thấy cô đơn quá
Người phụ nữ nghe vậy liền tặng con chó cho ông lão, thế là ông tặng lại cho người phụ nữ một giỏ táo đầy.
Bà nhanh chóng trở về nhà và làm ngay một chiếc bánh táo nóng hổi, thơm lừng trước khi cơn gió mùa đông bắc kịp kéo đến.
Bạn thấy đấy, nếu chúng ta lên đường với một trái tim ấm áp thì chúng ta sẽ chẳng thể nào đoán trước được những điều kì diệu đang đến trong cuộc hành trình của chính mình.
“ Và tôi bước lên đường
Trái tim đầy yêu thương
Niềm tin sẽ dẫn đường
Điều kì diệu sẽ đến cùng ta”
“ Trong con tim ta là tình yêu bao la
Hạnh phúc sẽ đến cho muôn nhà
Đây những trái táo thơm ngon lành chính
là món quà từ tình yêu thương chân thành
Ngại gì mùa đông giá rét ngoài trời
Tình yêu gieo mầm khắp nơi.
Và ta đi làm bánh thôi”.
Câu chuyện thuộc bản quyền và sáng tác bởi Sunflower Steiner