Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nọ mọi người sống với nhau rất vui vẻ. Bỗng một ngày có một con sói xuất hiện, nó cướp đồ ăn của dân làng, nó rất khoẻ mạnh và hung dữ nên mọi người ai cũng sợ. Người dân trong làng ai ai cũng lo lắng, tối đến đóng cửa thật chặt, không ai dám ra đường.
Một hôm có một chàng hiệp sĩ đi ngang qua ngôi làng và nghe thấy câu chuyện về con sói. Chàng hiệp sĩ nói: “Dân làng hãy yên tâm ta sẽ đi tìm gặp con sói và nói chuyện với nó về việc này.” Dân làng nghe vậy và can ngăn: “Chàng hiệp sĩ ơi, con sói nó rất là hung dữ
nó sẽ ăn thịt chàng mất.” Chàng hiệp sĩ trả lời: “Dân làng hãy yên tâm ta đã có cách xử lý.” Nói xong chàng hiệp sĩ đi vào rừng tìm gặp con sói.
Chàng hiệp sĩ đến hang sói và gọi “Hỡi con con sói kia, ta muốn nói chuyện với ngươi!”
Từ trong hang đi ra, một con sói to lớn, hung dữ, móng vuốt nhọn hoắc, nhe nhanh gầm gừ trả lời chàng hiệp sĩ: “Ngươi đến nạp mạng cho ta à?”.
Chàng hiệp sĩ bình tĩnh, hùng dũng nhìn thẳng vào mắt sói và nói: “Hỡi người anh em sói, ta đến đây là vì hòa bình, ta biết do ngươi không có thức ăn nào nên ngươi mới cướp thức ăn của dân làng. Bây giờ ta muốn lập lại hòa bình giữa ngươi và dân làng. Ngươi sẽ không cướp thức ăn của dân làng nữa, và dân làng sẽ cho ngươi thức ăn.”
Coi sói nghe chàng hiệp sĩ nói vậy ngờ vực hỏi: “Ngươi có nói thật không, lâu nay ta cướp thức ăn của mọi người. Mọi người có tha thứ cho ta không?”
Hiệp sĩ trả lời: “Ta hứa với ngươi. Ta sẽ hòa giải mối quan hệ giữa ngươi và dân làng.”
Con sói đồng ý theo chàng hiệp sĩ về làng. Về đến làng, mọi người tập trung đông đúc. Con sói lo lắng gầm gừ đi theo sau.
Chàng hiệp sĩ nói: “Hỡi dân làng, hãy tha thứ cho lỗi lầm của Sói. Sói đã đồng ý từ nay không cướp thức ăn,và không dọa nạt dân làng nữa. Nay, ta thiết lập mối quan hệ hòa bình giữa Sói và dân làng. Sói sẽ chung sống hòa bình cùng với mọi người, canh gác bản làng khi trời tối. Và mọi người hãy cho Sói thức ăn. Dân làng có đồng ý không?”
Mọi người đồng thanh trả lời: “Chúng tôi đồng ý.”
“Sói, ngươi có đồng ý không?” Chàng hiệp sĩ hỏi.
“Tôi đồng ý.” Sói trả lời.
Cả làng mở tiệc súp ăn mừng. Mỗi người đem góp một loại rau, củ, quả, ai có gì góp nấy.
” Tôi, tôi góp một quả bí đỏ”
” Tôi, tôi góp một ngô non”
” Tôi, tôi góp một của cải trắng”
” Tôi, tôi góp một củ cà rốt”
” Tôi, tôi góp một củ hành tím khổng lồ”
” Tôi, tôi góp một hạt đậu ngự tí hon”
” Tôi, tôi góp một quả táo đỏ”
” Tôi, tôi góp một trái ớt vàng”
Mọi người góp thật nhiều loại. Đến lượt Sói, Sói nói: “Tôi cũng góp, tôi có một hòn đá thần kỳ, rất quý hiếm, và chứa rất nhiều sức mạnh và tôi xin góp để nấu soup cùng dân làng”
Mọi người trầm trồ nhìn hòn đá thần kỳ, nó sáng lóng lánh mới đẹp làm sao. Dân làng cùng nhau gọt rau, củ, quả, và nấu soup. Nồi soup được đặt tên là “Nồi soup thần kỳ”.
Từ đó trở về sau, dân làng và Sói sống bên nhau vui vẻ đến trọn đời.
Và như một truyền thống dễ thương… hàng năm cứ đến mùa thu, khi lễ hội đã trọn vẹn, cả trường sẽ cùng nhau mang đến những loại củ tươi ngon, thơm lành để nấu món Soup thần kỳ.
Trong mỗi nồi Soup này không chỉ có những củ quả đâu ạ, các cô giáo còn mang tới 1 người bạn đặc biệt mà bạn nhỏ nào cũng mong chờ…mong chờ… mong chờ được nhìn thấy, được chạm !